Tín hiệu xua đuổi Bằng chứng màu sắc động vật cho chọn lọc tự nhiên

Bài chi tiết: Tín hiệu xua đuổi
Màu sắc cảnh báo bảo vệ ếch phi tiêu độc Dendrobates leucomelas.

Năm 1867, trong một bức thư gửi Darwin, Wallace đã mô tả tín hiệu xua đuổi (hay màu sắc cảnh báo). Nhà động vật học tiến hóa James Mallet lưu ý rằng phát hiện này "khá phi logic"[6] vì nó được phát hiện sau chứ không phải trước các hình thức bắt chước Bates và Müller, vốn dựa trên sự tồn tại và hiệu quả của màu sắc cảnh báo.[6][lower-alpha 3] Màu sắc và họa tiết nổi bật của các loài có khả năng phòng vệ mạnh mẽ như độc tố nhằm báo hiệu rõ ràng cho động vật ăn thịt rằng con vật đó không đáng để tấn công. Điều này trực tiếp làm tăng tỉ lệ thành công sinh sản của con mồi tiềm năng, mang lại lợi thế chọn lọc mạnh mẽ. Do đó, sự tồn tại của màu sắc cảnh báo là bằng chứng rõ ràng về chọn lọc tự nhiên.[17]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Bằng chứng màu sắc động vật cho chọn lọc tự nhiên https://lccn.loc.gov/06017473 https://www.worldcat.org/oclc/741260650 http://darwin-online.org.uk/content/frameset?pages... http://joelvelasco.net/teaching/167/lewontin%2070%... https://doi.org/10.1146%2Fannurev.es.01.110170.000... https://www.jstor.org/stable/2096764 https://books.google.com/books?id=jrDD3cyA09kC&pg=... https://www.worldcat.org/oclc/796450355 https://archive.org/details/evolutionhistory0000bo... https://archive.org/details/evolutionremarka00lars...